Jeon Jungkook cùng với Kim Namjoon đang dõi theo người đàn ông ở trước mặt. Anh đi vòng quanh căn nhà, nhìn mọi ngõ ngách. Kim Namjoon nhíu mày nhìn đến Jeon Jungkook đang ngơ ngác bên cạnh. Nhìn người này chẳng giống như một cảnh sát gì cả. Có khả năng sao? Thế nhưng Jeon Jungkook một mực khẳng định là cảnh sát còn bảo anh đưa người này về nhà.
“Cậu ở đây có tốt không?” Seungho đi một vòng rồi quay lại ngồi vào ghế.
“Tốt lắm, anh ấy rất chu đáo.” Jungkook chỉ vào Namjoon. Cậu đặc biệt thấy thoải mái khi nói chuyện với người này. Không có tí nào đề phòng.
“Anh là cảnh sát à?” Kim Namjoon khoanh tay tựa lưng vào ghế. Anh hất cằm nhìn Seungho. Trông có vẻ Namjoon không mấy vừa ý.
Kang Seungho mỉm cười, anh ta lấy trong balo ra một tờ giấy rồi đẩu về phía Namjoon. Từ đầu đến cuối không có lấy một tia khó chịu vì người khác hiểu lầm, cũng không cố gắng giải thích bất kỳ điều gì. Vẻ điềm tĩnh này ngoại trừ Kim Taehyung, đây là người giống với kiểu cách của hắn nhất.
“Đây là chuyện riêng của tôi và cậu Jeon. Phiền anh lui đi được không?” Ngay lúc Kim Namjoon tính sẽ đưa tay nhận tờ giấy thì Seungho giật lại. Anh cười cười nhìn Namjoon.
Namjoon chần chờ không muốn đi nhưng Jungkook lại vỗ vai anh, gật đầu ý muốn nói cậu sẽ ổn thôi. Đối với Kim Namjoon, bất kỳ điều gì cũng không quan trọng bằng suy nghĩ của Jungkook. Cậu đã muốn anh tránh mặt, thì không còn cách nào. Kim Namjoon xoa đầu cậu rồi đi lên phòng.
Jungkook kéo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bo-duong-vkook/857546/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.