Jungkook cắn cắn môi, muốn hỏi hắn một số chuyện. Đoạn tình cảm này cứ mập mờ, lúc thì yêu say đắm lúc lại lạnh nhạt muốn thoát khỏi nhau. Áo sơmi của hắn ngoài mùi máu tanh còn có hương nước hoa quen thuộc. Mùi hương đó chắc chắn là của mẹ cậu. Vậy thì đêm cậu ngồi giải đề về bài báo tố cáo Vương Trục Lưu. Có phải Kim Taehyung đã đến và ghi đáp án cho cậu?
“Taehyung.” Jungkook ngước mắt nhìn hắn.
“Em hỏi đi.” Kim Taehyung biết cậu nhìn hắn nhưng hắn vẫn nhìn về phía trước. Không muốn đối mặt với cậu.
“Tôi tìm thấy một bài báo tố cáo Vương lão. Nhưng tôi không giải được đề toán để truy cập. Anh giúp tôi đúng không?”
“Ừ.” Hắn lơ đãng trả lời.
“Tại sao? Anh muốn cho tôi xem điều gì trong đoạn clip đó.”
Hắn quay đầu nhìn cậu, vẻ mặt như đang nghĩ một việc gì hệ trọng. Kim Taehyung vuốt tóc loà xoà trước mặt Jungkook. “Để cho em biết, tôi đang dây vào người thế nào. Tốt nhất hãy ngoan ngoãn nghe lời. Ở bên cạnh không được rời khỏi tầm mắt tôi.”
Jungkook lắc đầu. Tôi ở bên cạnh anh mới gặp nhiều rắc rối như thế. Chi bằng mỗi người một nơi, buông tha cho nhau. Những lời này cậu không nói ra. Không gian lại tiếp tục yên lặng.
“Hôm nay tôi đến hộp đêm cùng mẹ em có công việc cần bàn bạc.” Lần đầu tiên hắn kể về những gì hắn làm cho cậu nghe. Bình thường Jungkook không hỏi hắn cũng không muốn nói.
“Sao bị thương vậy?”
“Có người muốn gϊếŧ tôi thôi.” Hắn cười cười, chuyện này đâu còn lạ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bo-duong-vkook/857540/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.