Đúng thật là mẹ của cậu đã về. Cuối cùng thì cũng chịu về nhà rồi. Suốt 4 năm qua bà ta chỉ có vài lần trở về vào đêm muộn rồi sáng hôm sau lại đi. Seokjin nói mẹ quay về chỉ để đổi đồ trong vali và đem theo vài thứ khác, cũng không có hỏi thăm tình hình của cậu, chỉ dặn để mắt đến Jungkook một chút. Cậu đâu cần bà ta để tâm tới, vỗn dĩ từ trước đến nay cậu đã quen phải tự sống, tự mình cố gắng và chỉ cần có Seokjin ở bên cạnh chăm lo cho cậu là đủ rồi.
“Kookie về rồi sao còn đứng đó, mau lên thay đồ đi, hôm nay bà chủ về dặn anh làm rất nhiều đồ ăn ngon đấy.”
Seokjin chạy ra cửa thấy cậu cứ đứng đó nhìn những chiếc vali, vội hối thúc cậu mau thay đồ để xuống dùng cơm cùng mẹ. Jungkook cũng không mấy hứng thú với những thủ tục chào đón người thân lâu ngày trở về nhưng cậu biết Seokjin rất hiểu cậu, những chuyện liên quan tới mẹ nếu không cần thiết anh ấy sẽ chẳng nói với cậu. Anh ấy hối thúc như thế chắc hẳn là mẹ đã dặn dò rồi.
“Jungkook lên phòng đi, bao giờ Seokjin nấu xong sẽ gọi con xuống dùng cơm, mẹ có chuyện muốn nói.”
Đây rồi, người mẹ kính yêu của cậu, quả là lâu rồi gặp lại vẫn còn khí chất lắm. Là khí chất của người thành công bên ngoài xã hội nhưng lại tan nát gia đình. Bà ta vẫn như thế, vẫn là vẻ đẹp theo thời gian đó, vẫn khoác lên người những món đồ hiệu đắt đỏ. Hôm nay còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bo-duong-vkook/249769/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.