Editor: Song Ngư | Beta-er: Ngáo“Đúng vậy ạ.” Vệ Phong gật đầu, thẳng thắn đáp.
Chiêu Nguyên Đế buông tấu chương, dựa trên long ý, ánh mắt sâu xa nhìn hắn, hồi lâu vẫn chưa lên tiếng.
Vệ Phong khẽ cụp mắt, không hề hoảng loạn. Giống như đối với hắn mà nói có hai đứa con trai cũng không khác gì với một đứa, trong lòng hắn đã có quyết định, huồng hồ hắn cũng đã đồng ý với Tô Hi rằng sẽ không để Trĩ Ngôn và Trĩ Ngữ chịu bất kỳ tổn thương nào.
Chiêu Nguyên Đế ho khan một tiếng, đơn giản đi thẳng vào vấn đề, “Ngươi nên biết con trai song sinh là chuyện phiền phức trong hoàng thất. Tương lai sau khi trẫm thoái vị, nếu ngươi muốn lập Thái Tử thì hai đứa nhỏ này chỉ có thể giữ lại một đứa.” Ông nói xong bèn ngước mắt lên nhìn Vệ Phong, suy tư một lúc mới hỏi, “Ngươi đã nghĩ kỹ chưa, hai đứa này muốn giữ đứa nào?”
Sắc mặt Vệ Phong không đổi, giọng nói trầm xuống, “Thần muốn giữ cả hai đứa.”
Chỉ thấy Chiêu Nguyên Đế cười, sau đó nghiêm túc nói: “Trẫm chỉ cho ngươi chọn một đứa.”
Vệ Phong yên lặng không nói nhưng bàn tay trong tay áo âm thầm siết chặt lại.
Một tháng qua tuy hắn ít ở chung với Trĩ Ngôn và Trĩ Ngữ, nhưng lần nào trở về nhà thì Tô Hi đều kêu nhũ mẫu ôm hai đứa tới, sợ hắn không thân thiết với hai đứa nên bắt hắn phải lần lượt ôm cả hai đứa. Hai đứa bé không chịu nằm yên, cái miệng nhỏ thường tè dầm lên người hắn, tuy hắn ghét nhưng dù sao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bo-do-moi-cua-hoang-hau/1785842/chuong-136.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.