Editor: Mắm || Beta-er: Ngáo, Song Ngư
(1) Sương mù ngàn sào (sào: đơn vị đo độ dài)
Khi Tô Hi theo Vệ Phong vào phòng, ánh mắt của mọi người đều đổ dồn vào nàng.
Nàng có vóc người duyên dáng, khung xương nhỏ nhắn, ngọc bội hồ lô trắng trên chiếc váy hoa hải đường màu đỏ khẽ đung đưa theo bước chân của nàng, đi một cách từ tốn, khí chất duyên dáng đoan trang. Hơn nữa hôm qua vừa trải qua việc kia nên đôi mắt nàng sóng sánh nước, mang đầy vẻ dịu dàng, hai lúm đồng tiền động lòng người, vừa nhìn đã biết đây là dáng vẻ sau khi được yêu thương nồng nhiệt. Nét ngây thơ của thiếu nữ hòa quyện với sự ngượng ngùng quyến rũ của nàng dâu mới khiến người ta khó dời mắt được.
Tam gia phủ Tấn vương Vệ Ương vừa nhìn thấy nàng thì thấy trước mắt sáng ngời, ngay cả Nhị gia Vệ Tấn cũng sửng sốt đến mức nhìn không chớp mắt.
Vệ Phong mặc y phục màu đỏ thẫm cùng với hoa văn cẩm bào của Tô Hi, hai người đứng cạnh nhau giữa Ký An Đường tự nhiên làm mọi người nghĩ tới tám chữ “Kim Đồng Ngọc Nữ, bồng tất sanh huy (2)”.
(2) Bồng tất sanh huy: nhà tranh rực rỡ, nhà tranh tỏa sáng, trong một câu có thể dịch kiểu “ngài đến khiến cho nhà tranh rực rỡ hẳn lên”. Hiểu nôm na là “Rồng đến nhà tôm” (nguồn tangthuvien)
Tấn Vương Vệ Liên Khôn thấy Vệ Phong và Tô Hi nắm tay nhau vào phòng thì nhướng mày nghiêm túc ho khan một tiếng.
Vào phòng thỉnh an mà nắm tay nhau thì ra thể thống gì.
Tô Hi không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bo-do-moi-cua-hoang-hau/1785793/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.