Editor: Song Ngư
Trên con đường này trồng đầy cây nhựa ruồi, cành lá xum xuê, không cao hơn người. Tô Hi cũng không biết sao mình lại chạy đến đây, bây giờ khi nàng nghe thấy tiếng của Vệ Phong thì lảo đảo lùi về sau nửa bước, hoảng sợ nhìn hắn, khuôn mặt nhỏ đầy vẻ chột dạ.
“Sao huynh lại ở đây?” Tuy đây là biệt viện Tô gia, nhưng hắn cũng không thể tự do ra vào như vậy chứ?
Ánh mắt của Vệ Phong dừng trên mặt của nàng, làm như không có gì mà nói: “Ta tới thăm thê tử sắp cưới của mình, có gì không thể sao?”
Đương nhiên không thể, hoàn toàn không thể. Tô Hi đẩy hắn ra, nói: “Huynh đi nhanh lên, đừng để bị Lục ca của muội phát hiện.”
Vệ Phong trở tay cầm lấy bàn tay nhỏ của nàng, nhưng vẫn không nhúc nhích. Hắn không nói với Tô Hi, đúng thật là hắn đến tìm Tô Vũ. Mấy ngày nữa là Tô Vũ sẽ kết thúc kỳ thi, người trông thi chính là ân sư Thương Khải Đông năm đó của Vệ Phong, vì vậy Tô Vũ hỏi hắn loại văn chương mà ông ấy thường hay ra. Hắn cũng sao chép vài bài văn chương của ân sư ra năm đó, định đưa cho Tô Vũ nghiên cứu, tiện thể đến xem tiểu nha đầu không lương tâm này luôn. Hắn gửi cho nàng bốn năm lá thư nhưng nàng lại không lần nào tới gặp cả.
Vệ Phong nhìn khuôn mặt đỏ hồng của Tô Hi, gương mặt đẹp đỏ ửng ướt át, thế là hắn nhìn thoáng qua chỗ nàng vội chạy ra, trong mắt hiện lên vẻ suy tư gì đây,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bo-do-moi-cua-hoang-hau/1785789/chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.