Editor: Song Ngư || Beta-er: Ngáo
Lúc Tô Hi đi ra khỏi rừng thì sắc mặt tái nhợt, tóc mai rối loạn, nhìn bộ dáng xác thật là bị doạ cho mất hồn.
Người bên ngoài khu rừng tìm nàng hồi lâu.
Từ sau khi Lữ Giang Hoài mất dấu nàng thì lại tìm kiếm hai chỗ lối rẽ lần nữa nhưng vẫn không tìm thấy nàng đâu cả, sau khi trở về thì nói với Tô Lễ và Tô Vũ. Sau nữa thì Tô Lễ và Tô Vũ vội vội vàng vàng điều người từ biệt viện đến tìm kiếm dọc theo sau núi, chỉ trong một thời gian ngắn gần như đã lật hết toàn bộ sau núi, nhưng bởi vì vị trí của Tô Hi quá hẻo lánh nên mãi vẫn chưa tìm thấy nàng.
Mấy người Tô Lễ càng thêm sốt ruột, chỉ lo lắng nếu trước khi trời tối mà vẫn chưa tìm được Tô Hi vậy thì càng thêm nguy hiểm.
Bây giờ thấy Tô Hi tự mình đi ra khỏi rừng núi thì vừa bất ngờ lại vừa vui mừng, cũng thở phào nhẹ nhõm một hơi. Tô Lễ đưa Tô Hi tới một nơi an toàn, hỏi: "Ấu Ấu, muội trở về thế nào vậy? Con ngựa lúc nãy đâu rồi?"
Người Tô Hi được bao phủ trong chiếc áo choàng màu xanh lá đậm hoạ tiết cây trúc, nhớ tới lý do thoái thác mà Vệ Phong dạy cho nàng thì lại giải thích nói: "Muội bị con ngựa đưa đến một rừng cây, sau đó bị nó quăng ngã, sau lại thấy nơi đó cách trại nuôi ngựa không xa thế nên tự mình dọc theo con đường quay về."
Tô Lễ lo lắng hỏi: "Bị ngựa quăng ngã sao?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bo-do-moi-cua-hoang-hau/1785758/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.