16.
Tộc người Cao Ly bọn họ uống rượu suốt mấy đêm liền, bây giờ chắc cũng đã vào đầu tháng mười một, gió bắc thổi vào mang theo hơi lạnh, thỉnh thoảng còn mang theo tuyết. Những tộc nhân phía bắc đã quá quen với việc uống rượu giữ ấm khi vào đông, tửu lượng của Bùi Diệu cao như thế cũng nhờ vào việc đấy.
Rượu chỉ mới uống được chưa quá ba chén, mọi người đều đắm chìm trong mùi men, bước chân loạng choạng, ả kĩ nữ lần trước bị ta tạt rượu lần này lại tạt rượu ngược vào người ta.
Ta ngẩng mặt nhìn cô ả, nhìn thấy biểu cảm kinh ngạc của ả, còn cái bộ dạng giả tạo bước tới lấy khăn tay lau cho ta, nhưng khi cúi đầu xuống, vẻ mặt của ả khiến ta lạnh cả người. Ta định lấy tay lau đi vết rượu trước ngực, nhưng bị ả cầm tay chặn lại.
Đôi mắt của Uyên Nam Đôn dần dần mở ra, nói: “Đem y phục của ả đàn bà này lột sạch cho ta.”
Ta cảm thấy mọi chuyện đã bị lộ, bèn dùng tay xé hết đống bản đồ giấu trong ngực, sau đó bỏ vào miệng nuốt trọng lấy. Thái độ ta như thế khiến cho đám người đó cảm thấy tính nghiêm trọng của sự việc, bọn chúng xúm lại bổ nhàu về phía ta, còn ta chỉ biết dùng hơi sức gắng gượng nuốt lấy đống giấy vụn còn nghẹn trong họng, đợi đến lúc bọn chúng áp chế được ta, thì đám giấy nát đó cũng đã chui hết xuống bụng cả rồi.
Bùi Diệu lúc này mới đứng dậy, chậm rãi bước về phía ta.
Ánh mắt của Uyên Nam
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bo-di-ta-den-ga-la-duoc/907622/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.