Thực ra một túi lớn toàn đồ ăn vặt với sữa bò kia là Lăng Triển Dực trước đó vì lấy lòng mà đặt ở ghế chuẩn bị cho bất cứ tình huống nào, chủ yếu là cũng cho Tô Tử Dương, nhưng mà vật nhỏ này cũng không còn sợ nữa đúng không? Thế nhưng còn chọc tức anh nữa!
"Anh sai rồi, bà xã đại nhân, có thể thưởng miếng nước để uống không?" Lăng Triển Dực trưng ra vẻ mặt khóc lóc xin tha.
"Không cho, về đến nhà rồi uống! Tất cả những thứ này đều là của tôi!" Tô Tử Dương kiên quyết không mềm lòng.
Lăng Triển Dực bất đắc dĩ thở dài, được rồi, về đến nhà rồi uống thì về nhà uống, dẫu sao cũng không bao xa.
Lăng Triển Dực cũng không chọc Tô Tử Dương nữa, tập trung lái xe, từ từ quẹo vào lối rẽ, lái vào một con đường rộng rãi.
Chạy một hồi, bỗng nhiên bả vại bị chọt một cái, Lăng Triển Dực ngước mắt nhìn thoáng qua kính chiếu hậu, thấy Tô Tử Dương đã lấy ống hút sữa bò cắm vào một bình nước suối nhỏ, cũng không nói lời nào, hơi ngửa đầu trên mặt một bộ 'ông đây thưởng cho anh'.
Lăng Triển Dực mi mắt cong cong, cười thật vui vẻ, anh hơi nghiêng đầu ngậm lấy ông hút uống hai ngụm nước. Tất nhiên người vẫn ngồi đàng hoàng, tầm mắt vẫn tập trung nhìn đường ở phía trước.
Nuốt xuống hai ngụm nước, Lăng Triển Dực thoả mãn nheo mắt, tại sao anh lại cảm thấy nước suối này uống lại ngọt hơn mọi khi nhiều nhỉ?
Lại chạy thêm gần 15', xe quẹo vào khu biệt thự, sau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bo-day-deo-can-anh-chiu-trach-nhiem/646157/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.