Tô Tử Dương ngủ một giấc tỉnh lại, phát hiện thấy trong nhà vậy mà chỉ còn một mình cậu.
Nghi ngờ đi sang phòng ngủ phụ nhìn thoáng qua một chút, không thấy bóng dáng Lăng Triển Dực đâu, Tô Tử Dương bắt đầu đi ra phòng khách, vừa đi vừa kêu: "Lăng Triển Dực? Lăng Triển Dực?"
Ngộ nha, người đâu?
Chưa từ bỏ ý định mà nhìn thoáng qua toilet, vẫn không có ai.
Đã đói tới múc bụng sôi ùng ục, Tô Tử Dương trở lại phòng của mình, lấy đồ ăn vặt lầm trước Lạc Dương mua cho cậu ra, mở một gói định ăn trước cho no bụng.
"Đinh đong đinh đong ――" chuông cửa đột nhiên vang lên, Tô Tử Dương ngạc nhiên đứng dậy, lần này là ai đây?
Lúc nãy đi phòng ngủ phụ nhìn thì thấy giày da của Lăng Triển Dực vẫn còn, chắc là anh măng dép lê ra ngoài, hay là xuống lầu mua gì đó? Bây giờ quay lại phát hiện không mang chìa khóa, nên mới ấn chuông cửa?
"Ai vậy?" Trước khi mở cửa, Tô Tử Dương vẫn cẩn thận hỏi một câu.
"Chuyển phát nhanh." Ngoài cửa vang lên giọng nói xa lạ.
Tô Tử Dương cau mày: "Gần đây tôi không có mua gì hết á, anh đưa sai rồi phải không?"
"Là một vị Lăng tiên sinh đặt tôi mang tới chỗ này, anh ta nói là cơm nhà, sợ nguội, nên dùng đơn giao gấp, ngài là Tô tiên sinh phải không?"
Ờ... Loại chuyện đem đồ ăn chuyển phát nhanh tới đây... Cũng chỉ có Lăng Triển Dực mới làm đúng không?
Tô Tử Dương đầu đầy hắc tuyến mà mở cửa ra một chút, nhận hộp đồ ăn,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bo-day-deo-can-anh-chiu-trach-nhiem/646143/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.