Kêu rên xong Tô Tử Dương cũng mệt mỏi, chỗ gáy bị đập trúng còn hơi đau, cậu ôm chăn nằm nghiêng trên giường, bắt đầu lo lắng không biết kế tiếp nên làm sao bây giờ.
Ban đầu cậu nghĩ mua được tờ vé số trúng thưởng kia là có thể không lo chuyện tiền bạc nữa. Kết quả nửa chừng nhảy ra một Lăng Triển Dực, mọi kế hoạch đều tan thành mây khói, không lẽ... Không lẽ phải bán nhà thật?
Không được không được, nhà là nơi an cư lạc nghiệp của cậu, không thể bán...
Tô Tử Dương đau đầu mà lật người, ánh mắt biến sắc đột nhiên sáng lên, Lăng khốn nạn tự nhiên nói 500 vạn linh tinh gì đí, rõ ràng là cố ý chọc giận cậu, làm cho cậu hối hận vì không cùng anh hẹn hò. Nhưng mà lời anh nói cũng nhắc Tô Tử Dương nhớ ―― tên tra nam hại cậu phải bị thương nằm viện, làm sao cũng phải lừa anh một khoản tiền mới được! 500 vạn là quá nhiều, ông đây cũng không thể mở miệng, nhưng mà 5 vạn thì cũng được mà ha?
Chỉ cần có thể chống cự qua ba tháng đầu thai nghén nôn đến tối trời tối đất là được, sau đó cậu có thể làm việc thêm vài tháng nữa.
Tất cả chờ đến lúc đứa con trong bụng chào đời cậu cũng toại nguyện. Tiền lương hiện tại coi như có thể nuôi thêm một đứa nhỏ vẫn không thành vấn đề.
Nghĩ đến đây, Tô Tử Dương liền không lo lắng nữa, vươn tay xoa nhẹ bụng vài cái, lẩm bẩm vài câu rồi ngủ thiếp đi.
Dù sao cũng bị mất chút máu, hiện tại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bo-day-deo-can-anh-chiu-trach-nhiem/646108/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.