"Xoạt" cửa lớp mở toan, người phụ nữ bước đến
bàn giáo viên, đặt tập tài liệu xuống bàn, đưa mắt lướt qua các
gương mặt ngồi phía dưới. Bất chợt nó dừng lại khi thấy một người.
Sự sắc xéo trong đôi mắt bỗng trở thành sự âu yếm trìu mến:
- Chào các em, cô là Đào Như Tuệ giáo viên dạy môn tiếng
anh cũng là chủ nhiệm của lớp 10-20 này. Cô có xem qua hồ sơ thì
thấy lớp này có học sinh đứng hạng 600 tức hạng thấp nhất của
trường. Cô không nói tên nhưng cô đề nghị em ấy cố gắng phấn đấu cùng
mọi người đưa lớp đi lên chứ đừng dùng thành tích tệ bạc của mình
kéo lớp này đi xuống.
"Bà già này đang nói móc mình đây mà. Tức quá đi
mất!". Hiểu Minh theo hướng nhìn của Tuệ thì phát hiện ra
người bị *ngắm bắn* chính là Hoàng Phong. Như một phản xạ tự nhiên
cô nhận đầu cậu xuống mặt bàn.
Gương mặt điển trai biến khỏi tầm mắt, Tuệ liền trừng
mắt về người gây ra chuyện này:
- Em kia! em vừa làm gì vậy hả?
-Chị đang làm cái gì vậy? - Hoàng Phong hơi ngỡ ngàng,
nhỏ giọng hỏi Hiểu
- Chị
cứu em đấy! Không thấy ánh nhìn nguy hiểm của bà ta dành cho
em hả?
- Tôi
hỏi mà sao em không trả lời? - Thấy Hiểu Minh thầm thì to nhỏ với
hoàng Phong, Tuệ lại lên tiếng.
- Ơ
dạ... "bà già này đang nói cái gì vậy trời?"
- Tôi
hỏi em sao lại đẩy đầu bạn xuống bàn - Tuệ hơi bực mình, nhìn Hiểu
Minh khó chiu.
- Em có làm thế khi nào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bo-cong-anh-va-em/10025/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.