Thần tượng của lòng tớ, cậu ăn gì mà cool ngầu dễ sợ vậy? Cậu biết hay không, chỉ một câu nói đó của cậu cũng đủ khiến trái tim tớ điêu đứng và tâm hồn tớ lâng lâng hạnh phúc như đang trôi dạt lơ lửng trên chín tầng mây.
Võ Đình Nguyên Anh trong mắt người khác như nào tôi không rõ, còn trong mắt tôi cậu ấy lúc nào cũng ngầu, kể cả khi gương mặt thâm tím cậu ấy vẫn cứ đẹp trai một cách lạ lùng. Quản lý P547 đã kịp lên tiếng trấn an fan rằng Nguyên chỉ bị vấp nhẹ, tôi ghét kiểu người dám làm nhưng không dám nhận như ông ta, tiếc rằng tôi chẳng thể làm gì ngoài im lặng.
Tôi mua cho Nguyên một hộp urgo, đền bù hộp urgo cậu ấy làm rơi trên chiếc ghế ở bến xe buýt mà Mẫn Tiên đã không cho tôi trả lại. Mấy miếng urgo mới tôi mua hình thù cute vô đối, thế nhưng chị Tiên và bạn Trường cứ chê đồ trẻ con chứ, có mỗi Nguyên khen dễ thương thôi, bạn vẫn dùng như thường.
Thời điểm ấy, thú vui của tôi cũng giống như mấy bạn trong nhóm fan, hằng ngày đều rình mò Nguyên để chụp ảnh nhoay nhoáy. Kiểu cái mặt dán urgo hình ngộ nghĩnh nó đốn tim không tả nổi ý, mỗi lần chụp trộm được bức nào đó hay ho tôi lại chui vào bụi rậm phía sau lớp học, có lần ngồi ngắm rồi cười sướng một mình, có lần không may bị ai đó bắt gặp. Cậu ấy đập vào lưng hại tôi giật nảy, nhân lúc tôi còn ngơ ngác thì cướp luôn điện thoại.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bo-cong-anh-no-muon/2451821/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.