Sáng hôm sau, 8 giờ Ninh Hạ thức dậy. Cô vệ sinh cá nhân xong thì sửa soạn quần áo. Hôm nay thời tiết tương đối dễ chịu, nắng không quá gắt như mọi hôm, thỉnh thoảng còn có gió nhè nhẹ thổi. Cô quyết định mặc một chiếc quần jean dáng suông màu xanh sẫm, bên trong mặc một chiếc áo thun trắng, khoác ngoài một chiếc sơmi dáng dài. Cô vốn không thích trang điểm nên chỉ tô một chút son môi cho bớt nhợt nhạt. Trông cô hôm nay vô cùng tươi mát, dường như vẻ đẹp thanh xuân đã trở lại với cô. Mấy năm nay cô chỉ vùi đầu vào công việc không mấy khi chú ý tới việc trau chuốt bản thân. Cô cứ nghĩ rằng mình đã già. Cho đến hôm nay khi nhìn thấy bản thân mình trong gương cô mới nhận ra mình vẫn còn rất trẻ trung. Điều này làm cho tâm trạng cô tốt lên nhiều. Mấy ngày đầu mới sang đây, vì nhớ nhà, nhớ bố mẹ, vả lại cả ngày chỉ ở trong phòng nên cô luôn thấy buồn buồn. Hôm nay đi ra ngoài chơi cũng khiến cho tinh thần của cô thoải mái hơn.
Đúng 9 giờ cả bốn người bọn họ gặp nhau ở dưới tầng 1 của ký túc xá. Sau đó họ nhanh chóng rảo bước đi bộ ra trạm tàu điện ngầm ở gần trường. Trạm tàu điện ngầm cách ký túc xá tương đối xa nên họ phải đi bộ khoảng 20 phút mới tới. Ninh Hạ đã tìm hiểu trước tuyến đường nên việc mua vé và chờ tàu khá thuận lợi. Họ đứng chờ khoảng 2 phút là tàu đã đến nơi. Tàu mở cửa, họ phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bo-cong-anh-ngan-canh/3489205/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.