Cạch!
Tiếng mở cửa phòng hiệu trưởng vang lên, vị hiểu trưởng nâng cặp kính dày và khoan khoái chỉ tay về phía ghế đối diện
_Em ngồi đi
Ngọc Linh tuy lúc nào cũng lắm mưu, kiêu ngạo nhưng lại rất sợ vị hiệu trưởng này. Nhỏ ngồi xuống ghế, 2 tay bấu chặt gấu váy, chuyện này mà đến tai cha mẹ nhỏ, chẳng phải sẽ ảnh hưởng đến rất nhiều thứ sao. Nhưng cũng không vì cái chuyện cỏn con mà đuổi học nhỏ đâu nhỉ. Nhỏ càng nghĩ càng cố an ủi mình. Nhỏ biết, công ty của cha nhỏ đầu tư 1 phần vào ngôi trường này, số tiền thì khỏi nói rồi. Đuổi học nhỏ, đâu phải 1, 2 câu là được. Hiệu trưởng nhìn cô gái trước mặt
_Em biết bị gọi lên đây vì lí do gì phải không.
Nhỏ lấy bộ dạng ngoan ngoãn giả tạo ấy ra, "hiền lành" khẽ gật đầu 1 cái. Ông lại nói tiếp
_Từ trước nay ta không muốn can thiệp nhiều tới học sinh nhưng em nên biết việc em làm nó ảnh hưởng tới cả 1 danh dự của nhà trường. Vậy nên, em biết phải làm gì rồi chứNgọc Linh tưởng rằng thầy đang tha tội cho nhỏ, nhưng không trái lại
_ Em sẽ rút hồ sơ ra khỏi trường, tôi sẽ báo với cha mẹ em
Nhỏ sững người. Cái quái gì đây?!!! Tiền đầu tư vào ngôi trường này chả lẽ không đủ cho hiệu trưởng chắc. Hơn nữa gia thế của nhỏ thế nào ông ta phải biết chứ. Nhỏ đang định mở miệng phản biện thì vị hiệu trưởng đặt mấy cộp phong bì tiền được buộc lại với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bo-cong-anh-mang-theo-bao-anh-nang/1961088/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.