14
Đêm, em gái lén đưa cho tôi hai trăm đồng.
"Em lấy đâu ra tiền?"
"Dì út mỗi năm Tết đều lén cho em một trăm, em để dành."
Xem đấy.
Con cái thông minh luôn được yêu quý hơn, cũng có đặc quyền.
Tôi tự nhủ không để ý: Lên đại học tôi có thể làm thêm, nuôi bản thân chắc không vấn đề.
Nhưng không dễ dàng như vậy.
Ở tỉnh lỵ có nhiều đại học, hai trường 985, một trường 211.
So với họ, trường hạng hai của chúng tôi thật không đáng kể.
Đi xin làm gia sư, nghe tên trường tôi, họ từ chối ngay.
Chỉ có thể đi phát tờ rơi cuối tuần, hoặc làm nhân viên mới cho các cửa hàng mới mở.
Công việc này không thường xuyên, cạnh tranh gay gắt, còn bị trung gian trích phần trăm.
Sau đó tình cờ, tôi tìm được công việc ca tối ở một quán trà thương mại.
Làm từ năm giờ đến mười một giờ rưỡi.
Ký túc xá đóng cửa lúc mười một giờ, mỗi tháng tôi mua chút trái cây cho cô quản lý ký túc, đôi khi mang chút bánh ngọt sạch từ quán về cho cô.
Cô để cửa cho tôi.
Bữa tối có thể ăn cơm ca, lại tiết kiệm được một khoản.
Ban đầu tôi làm nhân viên phục vụ bình thường.
Mỗi tháng được 1200, rất vất vả.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bo-cong-anh-bat-tu/3630633/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.