Tháng bảy, Thiên Hưng năm thứ ba, Trong Quốc Tử Giám Lạc Kinh đang tiến hành lễ tế bái trang nghiêm mà thần thánh.
Nhớ lại hồi tháng năm cách đây hai tháng, Hổ sư Đại Nguyên thực sự nắm Lạc Kinh trong tay dài đằng đẵng hai năm rốt cuộc cũng rút lui khỏi thành, lui ra khỏi Thiên Môn Quan về phủ Hưng Khánh. Tháng sáu, triều đình Đại Nguyên tạm thời dừng chân ở Kim Châu cũng đã quay trở lại kinh thành. Tháng bảy, hoàng đế Thiên Hưng thông cáo thiên hạ, khôi phục lễ nghi vốn có, quân vương xử lý tất cả mọi chuyện trong thiên hạ, tôn trọng tổ tiên, cố gắng tu sửa hoàn toàn mới thánh văn trong miếu, tiến hành một buổi lễ tế tự long trọng.
Trong đại điện vào ngày này, bách quan nghiêm túc, hành lễ ba quỳ chín lạy, hoàng đế đến trước hương án của tiên sư, dâng hương tế rượu. Lúc này, tiếng nhạc tế lễ du dương vang lên bốn phía, những người ca múa dâng vũ đạo Văn liệt, ngụ ý Thánh nhân rủ tay áo chắp tay thống trị thiên hạ, bốn phương thái bình.
“Đạo đức sâu xa, văn hóa tổ tiên. Công danh phù du, Vua chúa đơn thuần. Tư sinh to lớn, từng này tư rượu. Tuy ta vô biên, cũng mong lâu dài…”
Quan tế lễ nghiêm trang cao giọng đọc, dẫn dắt mọi người dâng lễ, âm thanh chỉnh tề xuyên qua mái nhà điện phủ, dường như lúc này bay theo gió về phía chân trời, mấy chiếc xe ngựa đang được một đội binh hộ vệ, lặng yên không tiếng động đi qua văn miếu, đi về phía cổng thành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bo-bo-lien-hoa/2088496/chuong-89.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.