Sau mấy chục năm, phụng mệnh chủ trì chỉnh sửa Lịch sử đầu tiên, rõ ràng không ai muốn nhìn thẳng vào sự thực lịch sử áp bức và lăng nhục, quan chép sử chỉ hời hợt nói một câu: quân dân đồng lòng, thủ mười lăm ngày sau thì thất thủ.
Sách sử không hề nhắc tới, Tiết Lạp và những người như Tiết Lạp không đồng ý chạy trốn, sau đó tự nguyện gia nhập lên thành bảo vệ thành trì và bách tính. Đến lúc người bị chảy máu vẫn kiên trì đến giờ khắc cuối cùng, dần dần từng chút từng chút nằm trong vũng máu.
Hoắc Vân Thần cũng chiến đấu đến thời khắc cuối cùng, kết quả bị trọng thương không chống đỡ nổi ngã xuống đất, nhìn thấy bầu trời cũng đã nhuốm đỏ. Lúc hắn ngã xuống còn liếc qua một lần, thấy Tiết Lạp vì vừa mới ném một tảng đá lớn mà bị một trận mưa tên bắn trúng tim. Sau khi hắn ngã xuống đất, lúc nằm xuống, hai tay còn ôm chặt hòn đá không buông.
Bên tai hắn nghe thấy tiếng cửa thành bị phá vỡ, người Tây Khương hò reo như mãnh thú…
Giờ khắc này, trong đầu hắn chợt hiện lên hình ảnh rất nhiều năm trước, trong màn tuyết rơi ở phủ Hưng Khánh, người thiếu nữ đứng đối diện hắn lấy tay vén bông vải dầy phủ đầy hộp đựng thức ăn, sữa dê còn đang bốc hơi nóng hổi giơ lên trước mặt hắn.
Nụ cười nàng nhẹ nhàng linh hoạt mà ấm áp. Cảnh kia vừa hiện lên giống như chỉ mới ngày hôm qua.
Hắn biết mình không xứng với chức thị vệ, càng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bo-bo-lien-hoa/2088488/chuong-81.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.