Hoắc Thế Quân che dù đưa nàng đến bên cạnh xe ngựa, đỡ nàng lên rồi đưa dù cho người hầu, theo nàng lên xe, hai người ngồi sóng vai nhau trong xe ngựa.
Đã gần tối, lại gặp trời mưa, ánh sáng trong xe rất ảm đạm. Tiếng mưa bên ngoài rơi tí tách, hai người trong xe cũng không nói chuyện. Thiện Thủy có cảm giác hơi mệt mỏi, khép hai mắt, liền tựa đầu vào vai hắn. Hoắc Thế Quân cầm lấy tay nàng, đặt trên đùi mình, rũ tay áo xuống che tay hai người lại. Có thể là động tác vô tình, Thiện Thủy cảm giác ngón tay cái của hắn khẽ vuốt mu bàn tay mình, nhàm chán, giống như kiểu lôi kéo lòng người.
Xe ngựa vừa mới đi được chốc lát, đột nhiên trong màn mưa có một con ngựa nhanh chóng chạy tới bên cạnh.
Thiện Thủy có cảm giác xe ngựa chậm lại, mở mắt ra, nghe thấy tiếng Hoắc Vân Thần truyền tới: “Vương gia, có chuyện…”
Trong tiếng mưa rơi, giọng nói hắn ngừng lại, hình như đang lưỡng lự.
Hoắc Thế Quân hỏi: “Có chuyện gì?”
“Có thể mời Vương gia ra ngoài…”
Hoắc Thế Quân nhìn Thiện Thủy một cái, thấy nàng nhìn mình: “Nói cái gì, cứ nói thẳng là được!”
Cả người Hoắc Vân Thần mặc áo tơi, đầu đội nón tre đi mưa, bất đắc dĩ mới nói: “Vừa rồi người được phái đi trục xuất Sở cô nương, nói nàng ta đột nhiên không chịu đi, muốn gặp mặt Vương gia.”
Thật ra vừa rồi Hoắc Thế Quân đã đoán được có liên quan đến Sở Tích Chi, sắc mặt trở nên tức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bo-bo-lien-hoa/2088474/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.