Đã liên tục mấy tháng, hoàng cung dường như đang chìm vào trong tĩnh lặng, một ngày này, rốt cuộc bởi vì bình định chiến sự, đại quân trở về đã hồi phục sinh khí (sức sống). Bách tính trong thành nghiêng tai lắng nghe tiếng chuông trống bốn phương truyền đến theo làn gió, bàn luận rằng hôm qua lúc đại quân vào thành, bọn họ thấy rõ khôi giáp và đao kích chiếu rọi lẫn nhau. Trận vừa kết thúc, chiến trường cách bọn họ một khoảng rất xa, nhưng cũng không làm cản trở cảm xúc vui mừng hân hoan của bọn họ. Mà bầu trời hoàng cung, trải qua thời gian dài vì bệnh tình Mục thái hậu … dường như cả hơi thở mục nát cũng không còn, trong điện Thái Cực, Hoàng Đế mở yến thưởng quần thần, thấy mỗi người mỗi gương mặt đều tỏa sáng. Thậm chí ngay cả Chung gia cũng nghe được Hoàng Đế thưởng cho Hoắc Thế Quân, cũng là tập thể đều nghẹn ngào, không ai phát biểu dù là nửa câu chất vấn.
Hoắc Thế Quân được phong là Đại tướng quân phiêu kỵ nhất phẩm. Đây là một hư chức, nhưng trải qua chuyện này, ai cũng hiểu, từ nay về sau, hắn chính là dưới một người trên vạn người, cũng là chuyện sớm muộn mà thôi.
Trừ danh hiệu đại tướng quân, hắn vẫn duy trì là Vĩnh Định vương.
Nam nhân trẻ tuổi danh tiếng lừng lẫy, vào giờ khắc này, trở thành một nhân vật nổi bật nhất từ khi khai quốc đến nay. Hắn là ánh sáng chói lọi duy nhất, không ai sánh bằng.
Thế tử là tên gọi của quá khứ, vì vậy tương ứng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bo-bo-lien-hoa/2088469/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.