Edit: mèo mỡ
Beta: Socfsk
Là hắn!
Trong nháy mắt Thiện Thủy hóa đá.
Đương nhiên Thiện Thủy biết Phùng Thanh phái người đuổi theo hắn thông báo tin tức về đoàn của mình, nhưng hắn lại quay trở lại đây, bất ngờ này quá lớn rồi...
Hoắc Thế Quân nhận được tin Thiện Thủy đuổi theo hắn đến mức bị bệnh, đêm canh ba cũng không chờ được, sai bọn Hoắc Vân Thần chờ tại chỗ, hỏi người truyền tin nơi Thiện Thủy ở, ngay đêm đó một mình cưỡi ngựa quay lại, chạy hai ngày đường, đêm nay mới tới nơi. Trong phòng Vũ Tình trực đêm, không ngủ say, nghe thấy tiếng cửa thì tỉnh lại. Đứng dậy phát hiện là Thế tử, tự nhiên tránh ra ngoài. Thiện Thủy vì bị bệnh, ngủ mê man, cho nên không bị đánh thức.
Cánh tay Hoắc Thế Quân ôm lấy cơ thể thơm mềm, mệt nhọc vì phải trải qua mấy ngày đi đường. Lúc lấy tay che miệng nàng, hắn cảm thấy người nàng còn nóng, chợt nhớ nàng đang còn bệnh, vội vàng thả nàng lại trên giường, đứng dậy đi đốt đèn.
Căn phòng rất nhanh tràn ngập ánh sáng mờ nhạt. Hoắc Thế Quân xoay người lại nhìn về phía Thiện Thủy. Thấy nàng đang nằm mệt mỏi, mái tóc lộn xộn trên gối, mí mắt sưng vù, dáng vẻ đau ốm yêu kiều, tim nhất thời mềm nhũn, ngồi lại lên giường bên cạnh nàng, tay sờ trán nàng, chạm vào vẫn thấy âm ấm, có thể thấy bệnh vẫn chưa khá lên, không nhịn được mở miệng nói: "Sao nàng lại bướng bỉnh vậy? Ngày đó khi ta đi, nếu nàng mở miệng nói một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bo-bo-lien-hoa/2088445/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.