– Cái này...
Sở Thiên Thư bày ra bộ mặt khó xử, ủy khuất nói:
– Chỗ này không ngủ được, chỗ kia cũng không ngủ được, vậy chúng ta ngủ ở đâu đây?
Lãnh Tuyết không hề nghĩ ngợi nói:
– Phòng khách!
Sở Thiên Thư lắc đầu, bất đắc dĩ nói:
– Đừng mà, không khéo cảm lạnh mất.
– Nói giỡn thôi, tôi không có nhiều kiêng kị như vậy.
Lãnh Tuyết lại khẽ mỉm cười, lần lại càng ngọt ngào hơn này so với lần trước.
– Tôi có thể nói vài câu không?
Sở Thiên Thư nhìn Lãnh Tuyết cẩn thận hỏi.
– Nói đi!
– Cô mà cười như vậy trên đường thì có thể làm mê hoặc một hàng dài luôn đó.
Lời chưa nói xong, Sở Thiên Thư đã chạy xa, đề phòng Lãnh Tuyết sử dụng bạo lực.
– Phì! Mê hoặc cái đầu anh.
Lãnh Tuyết tức giận nói.
Sở Thiên Thư lắc đầu, thở dài nói:
– Mà cũng đúng thôi, sát thủ mặt lạnh như cô, ai mà dám lấy.
Mặc dù Sở Thiên Thư đã sớm có phòng bị, nhưng chưa kịp đợi hắn phản ứng, Lãnh Tuyết đã tóm lấy hắn, đặt hắn trên vách tường, ngón giữa tay phải đặt ngay cổ hắn, mạnh mẽ hất đầu, giận dữ nói:
– Anh đừng tưởng anh từng cứu Lăng Nhuệ thì tôi không dám làm gì anh? Làm tôi phát bực, thì xem tôi xử anh như thế nào.
Khi Lãnh Tuyết hất đầu, tóc bên má phải khẽ bay lên, Sở Thiên Thư giật mình phát hiện, trên mặt cô có một vết sẹo không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bo-bo-cao-thang/2378016/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.