– Cháu chào chú Sở!
Đứa bé Lăng Nhuệ rất lễ phép chào hỏi Sở Thiên Thư, hôm nay cậu bé mặc một bộ quần áo thể thao, nhìn rất hoạt bát.
– Đến đây, mời ngồi!
Ngô Mộng Điệp rất nhã nhặn đưa tay lên.
Trên bàn dài cơm đã được dọn lên cùng với rượu đỏ và thức ăn, Sở Thiên Thư ngồi ở bên này, Ngô Mộng Điệp và Lăng Nhuệ ngồi ở bên kia.
– Ủa, cô gái lúc nãy đâu rồi?
Sau khi ngồi xuống, Sở Thiên Thư mới phát hiện thiếu nữ áo xanh đưa hắn đến cầu thang liền lặng lẽ không một tiếng động biến mất.
– À, cô ấy tên là Lãnh Tuyết, trợ lý sinh hoạt của tôi!
Ngô Mộng Điệp nâng ngón tay như hoa lan lên, rót rượu cho Sở Thiên Thư, sau đó lấy chiếc khăn ăn màu hồng nhạt lau miệng bình một chút lại rót vào ly của mình.
Ngô Mộng Điệp mặc bộ đồ màu trắng nhạt, có vài cúc áo màu đen lóng lánh được cài tới cổ, làm nổi lên cái cổ trắng nõn thon dài của cô,đoan trang mà lại không mất sự trang nhã.
Tư thế rót rượu uyển chuyển, thướt tha, đôi khuyên tai dài theo gió mà lung lay, giống như một bài thơ lưu động, toàn thân toát ra khí chất thành thục cao quý, khiến người ta ngoài cảm nhận về vẻ bề ngoài qua cái cổ trắng nõn đoan trang, đồng thời vẫn không kiềm được mà vội vàng tưởng tượng hàng ngàn hàng vạn cảnh tượng bên trong.
Sở Thiên Thư âm thầm khâm phục: mấy ngày nay thật sự mở rộng tầm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bo-bo-cao-thang/2378012/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.