Hai người cảnh sát đi đến, trong đó người lớn tuổi hơn lớn tiếng quát:
– Đem điện thoại giao ra, muốn nhờ vả vào quan hệ nào cũng vô dụng, tốt hơn hết nên trả lời câu hỏi một cách thành thật đi. Đứng hết lên,ai cùng một phe thì đứng một bên.
Một người cảnh sát trẻ tuổi khác đem điện thoại tịch thu, đặt trên bàn làm việc, sau đó tách bọn họ ra, Sở Thiên Thư đứng một mình một bên.
Cảnh sát Lý nhìn thấy cảnh tượng này liều hiểu ra, nhất định là sáu tên này ăn hiếp người ta, gặp phải tên không khuất phục liền đánh nhau, hắn nhìn Sở Thiên Thư một cách kỳ quái, rồi lại nhìn hai người so với hắn còn thảm hơn là anh Bảo và thằng nhóc có hình xăm, cười nói:
– Trận đánh này thật là thú vị! Cậu chỉ có một mình?
Anh Bảo bụm mặt la lên:
– Hắn còn có hai tên đồng lõa.
Cảnh sát Lý trừng mắt nhìn hắn, hỏi:
– Người đâu?
– Chạy rồi, chưa kịp đánh nhau đã chạy trốn.
Thằng nhóc có hình xăm kêu lên.
Người cảnh sát trẻ tuổi cười lạnh một tiếng, quát:
– Câm miệng! Sáu người ức hiếp một người, còn không biết xấu hổ?
Sở Thiên Thư ngầm cảm thấy may mắn, đồn công an cảnh sát nhân dân vẫn còn công đạo.
Cảnh sát Lý và người cảnh sát trẻ tuổi ấy phân công ra ghi khẩu cung cho hai nhóm.
Trong phòng hỏi cung, cảnh sát Lý đang ghi lại khẩu cung cho Sở Thiên Thư, ông ta quét một lần bản
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bo-bo-cao-thang/2377997/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.