Tôn Tiểu Thiên ôm mặt, cảm thấy uất ức lắm. Bình thường anh ta cho Trương Long không ít lợi lạc. Sao đến lúc then chốt thì lại không thể dựa dẫm thế này?
“Đại ca…tên rác rưởi này cậu ta…”
Bốp!
Không đợi Tôn Tiểu Thiên nói hết câu thì một cú tát nữa lại giáng xuống mặt anh ta.
Tôn Tiểu Thiên bị gãy mất mấy cái răng. Anh ta ôm mặt, rõ ràng là thấy nhục vô cùng.
Những người khác cũng sững sờ.
Tiếp đó, Trương Long đi tới trước mặt Tần Cao Văn và quỳ bụp xuống.
“Xin lỗi anh Tần!”
Im lặng. Sự im lặng chết chóc bao trùm.
Đám đông nhìn cảnh tượng xảy ra trước mặt và đều há hốc miệng với vẻ kinh hoàng.
Trương Long lại gọi Tần Cao Văn lịch sự như vậy sao?
Chuyện gì thế này?
Tần Cao Văn thản nhiên nói: “Trương Long, gan anh cũng lớn gớm nhỉ. Chuyện lần trước quên rồi à?”
Trương Long để lộ nụ cười khổ.
“Xin lỗi anh Tần, tôi không biết là anh”.
Giờ hắn sợ xanh mật rồi. Nếu sớm biết người đối phó là Tần Cao Văn thì có cho hắn mười lá gan hắn cũng không dám làm loạn,
Chuyện xảy ra lần trước tới tận bây giờ vẫn còn như in trong đầu hắn.
Thủ đoạn của Tần Cao Văn quá đáng sợ.
Dù hắn cố gắng hết sức thì vẫn chẳng là gì đối với anh.
Rầm!
Tôn Tiểu Thiên cảm giác da mặt nóng ran, còn cơ thể khẽ run lên.
Trương Long là chỗ dựa lớn nhất của anh ta. Vậy mà giờ đế người mạnh nhất cũng phải tỏ ra cung kính trước mặt Tần Cao Văn, thậm chí là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bo-bim-sua-la-si-quan-thanh-pho/922236/chuong-230.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.