Bây giờ Vương Diệu Hoa đã không còn quan tâm nhiều đến vấn đề khác, chỉ muốn nhanh chóng nâng cao thực lực của tổ chức Long Đằng.
Trước đây tổ chức Long Đằng ở tỉnh Giang Bắc đứng vị trí đầu tiên, cho dù là ai sau khi biết đến uy danh lẫy lừng của bọn họ đều sẽ thể hiện hết sức cung kính.
Nhưng bây giờ địa vị của tổ chức Long Đằng đã tụt dốc không phanh.
Vương Diệu Hoa buộc phải nhanh chóng nâng cao thực lực tổng thể, cho dù phải trả cái giá nào cũng không tiếc.
Anh ta biết không bao lâu nữa, Mãnh Hổ Môn sẽ phát động tổng tấn công tổ chức Long Đằng bọn họ.
Nếu không nhanh chóng giải quyết các rắc rối trước mắt, đến lúc đó sẽ nguy to.
“Lời mà anh vừa rồi đúng là có lý, nhưng lẽ nào anh quên mất kế hoạch giao ước của chúng ta trước đây sao?”.
Ngô Tuấn Kiệt nói với Vương Diệu Hoa.
Lập tức, Vương Diệu Hoa rơi vào trầm tư.
Vừa rồi những gì Ngô Tuấn Kiệt đã hoàn toàn kéo anh ta trở về thực tại.
Anh ta suýt nữa quên trong tay Tần Cao Văn có một quân át chủ bài, đó chính là Hoa Sen Tử Vong, chỉ cần có được quyển sách này, đến lúc đó đối đầu với người của Mãnh Hổ Môn, bọn họ cũng thừa sức.
Tính quan trọng của cuốn sách này bây giờ hoàn toàn vượt trên tất cả mọi thứ.
Ngô Tuấn Kiệt tiếp tục nói: “Bây giờ chắc chắn anh còn rõ hơn tôi, không có Hoa Sen Tử Vong, trong cuộc chống lại Mãnh Hổ Môn, chúng ta sẽ luôn ở vị trí
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bo-bim-sua-la-si-quan-thanh-pho/922204/chuong-198.html