Đương nhiên Tiểu Điệp không tin những gì người đàn ông trung niên vừa nói.
Năm xưa, khi còn lưu lạc bên ngoài xã hội, Tiểu Điệp đã phải trả qua rất nhiều sự khổ cực nên hiểu thế nào là nhân tình thế thái.
Vậy nên mỗi khi nhìn thấy người lạ cô gái đều cảnh giác rất cao, sợ một lần nữa lại phải chịu tổn thương.
“Ông, ông đừng có tới đây!”
Tiểu Điệp ôm chặt cơ thể mình, giọng nói khẽ run lên.
“Có phải cô thích Tần Cao Văn không?”
Tiểu Điệp tái mặt. Sao người này lại biết?
“Tôi thích ai liên quan gì tới ông. Đồ biến thái, mau cút, nếu không đừng trách sao tôi không khách khí”.
Người đàn ông trung niên không hề tức giận.
“Đáng tiếc, Tần Cao Văn lại không biết trân trọng, cứ lựa chọn Vương Thuyền Quyên. Tôi cảm thấy không đáng. Dù học lực, gia cảnh, dung mạo của cô thì có điểm nào không bằng Vương Thuyền Quyên chứ?”
Tiểu Điệp cảm thấy tò mò, người đàn ông trung niên này rốt cuộc là ai, tại sao lại hiểu rõ về cô như vậy?”
“Ông là ai, sao lại biết thân phận của tôi”.
Người đàn ông trung niên cười nói: “Tôi là ai không quan trọng, quan trọng là tôi có thể giúp được cô, giúp cô ở bên cạnh Tần Cao Văn”.
“Thật…thật sao?”
Tiểu Điệp nhìn người đàn ông trung niên, rõ ràng là cô gái cảm thấy không dám tin.
“Đương nhiên chỉ cần cô ngoan ngoãn nghe theo sự sắp xếp của tôi, tới khi đó tôi dám đảm bảo nhất định mọi thứ sẽ theo ý cô”.
Tiểu Điệp chưa tới hai mươi, mặc dù sớm phải lăn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bo-bim-sua-la-si-quan-thanh-pho/922190/chuong-184.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.