Đây là lần đầu tiên Tần Cao Văn thể hiện sự do dự.
Nếu cứ thế này đi vào mà cứu được đối phương ra thì Tần Cao Văn đương nhiên sẽ không hề do dự.
Nhưng quan trọng là cho dù có đi vào thì e rằng lành ít dữ nhiều, đến lúc đó cả hai đều phải chết.
Bây giờ nên làm sao?
Trương Thiên Khoát nói: “Tần tiên sinh, tôi nhắc nhở anh một câu, bây giờ anh chỉ còn lại hai phút cuối cùng”.
“Sau hai phút, tôi sẽ cho nổ toàn bộ thuốc nổ ở hầm để xe, anh phải nghĩ cho kỹ rốt cuộc đi hay là không đi”.
Trương Thiên Khoát cho rằng lần này anh ta chắc chắn thành công, cho dù Tần Cao Văn có vào hầm để xe hay không, đều không quan trọng, anh ta đã nắm quyền chủ động hoàn toàn.
Từ sau khi Tần Cao Văn trở lại, cho dù đối mặt với đối thủ lợi hại như thế nào, cuối cùng đều không bị thất bại.
Hôm nay Trương Thiên Khoát anh ta sẽ phải phá vỡ truyền kỳ của đối phương.
Lại một phút trôi qua.
“Tần Cao Văn tiên sinh, anh còn chưa nghĩ xong sao?”.
Chỉ còn lại vài chục giây cuối cùng.
Đi, hay là không đi?
“Được, tôi đồng ý yêu cầu của anh!”.
Nắm chặt nắm đấm, Tần Cao Văn đi từ từ về phía hầm để xe, Trương Thiên Khoát ở bên cạnh không kìm được nói lời tán thưởng.
“Tần tiên sinh quả nhiên là người lợi hại, không ngờ vì để cứu vợ lại cam tâm hi sinh cả tính mạng của mình”.
Trương Thiên Khoát nói với giọng cổ quái: “Chẳng trách anh lại có thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bo-bim-sua-la-si-quan-thanh-pho/922186/chuong-180.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.