Nhưng Tiểu Điệp cũng cảm thấy lo sợ.
Nếu như thật sự tìm được thứ thuốc độc dược mãn tính đó thì phải nói với Tần Cao Văn thế nào đây?
Tần Cao Văn tin tưởng Vương Thuyền Quyên như vậy, coi cô ấy như một sự tín ngưỡng trong đời mình, bảo vệ cô ấy kỹ càng như vậy…
Nếu như Tần Cao Văn biết được Vương Thuyền Quyên phản bội mình thì sẽ đau khổ lắm.
Thôi bỏ đi.
Giờ Tiểu Điệp cũng không suy nghĩ được gì nhiều.
Tiểu Điệp mở đèn trong phòng và nằm sạp xuống.
Cô tới sát gầm giường. Quả nhiên có một chiếc hộp màu đen nằm ở đó.
Tiểu Điệp lấy chiếc hộp, mở ra thì phát hiện bên trong có một túi bột màu trắng.
Cô gái cảm giác như đang rơi xuống đáy vực.
Quả đúng là như vậy.
Sự việc sao lại thành ra như thế này?
Dịu dàng, lương thiện như Vương Thuyền Quyên sao lại có thể phản bội Tần Cao Văn được chứ?
Cô ấy lại dám hạ độc dược vào đồ ăn của Tần Cao Văn sao?
Giờ phải làm thế nào? Phải nói thế nào với Tần Cao Văn?
Reng reng reng!
Đúng lúc này, điện thoại của Tiểu Điệp đổ chuông. Sau khi nghe máy thì giọng nói quen thuộc của người đàn ông mặc áo đen vọng đến.
“Thế nào cô Tiểu Điệp, tôi không lừa cô đúng không?”
Lúc này Tiểu Điệp không còn cảm thấy ghét người đàn ông mặc đồ đen nữa mà ngược lại còn tỏ ra đồng tình. Cô gái không bao giờ nghĩ rằng Vương Thuyền Quyên lại là người vô liêm sỉ như vậy.
Tiểu Điệp nói tiếp: “Đúng là tôi phát hiện ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bo-bim-sua-la-si-quan-thanh-pho/922169/chuong-162.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.