Đèn vừa thắp sáng, ánh trăng mông lung.
Làm việc liên tục hơn hai mươi tiếng đồng hồ, Mã Phi Thiên cảm thấy hơi đau đầu.
Với vai trò là đứa con trai duy nhất của nhà họ Mã, Mã Phi Thiên không giống như những người khác từ nhỏ đến lớn được bố mẹ nuông chiều, muốn gì được nấy. Mã Đằng Vân vô cùng nghiêm khắc với anh ta.
Mấy năm trước, ông ta đã giao mọi việc trong công ty cho Mã Phi Thiên xử lý, nhưng cứ qua một khoảng thời gian lại đến kiểm tra. Nếu anh ta không làm tốt, Mã Đằng Vân sẽ trừng phạt anh ta rất nghiêm.
Những người con ông cháu cha khác cả ngày tiêu xài, ăn chơi xa xỉ, còn Mã Phi Thiên chỉ có công việc ngày qua ngày làm mãi không xong.
Nhưng Mã Phi Thiên chưa bao giờ oán giận, ngược lại, anh ta rất thích cảm giác bận rộn mà phong phú này.
Mã Phi Thiên đứng dậy, xoa xoa thái dương, đã đến lúc đi ngủ một giấc rồi.
Đợi đến khi Mã Phi Thiên về nhà thì phát hiện tình hình không ổn.
Bố vô cùng nghiêm khắc với anh ta trên rất nhiều phương diện, nhưng đôi khi ông ấy lại chú trọng những chi tiết rất nhỏ. Mỗi lần tan làm về, ông ấy sẽ để đèn cho anh, thế mà hôm nay trong nhà lại tối đen.
Mã Phi Thiên thoáng ngửi thấy một mùi máu xanh nhàn nhạt tỏa ra trong không khí, ban đầu anh ta còn tưởng rằng mình bị ảo giác.
Mã Phi Thiên đi tới hai bước, đột nhiên cơ thể cứng đờ, ngã xuống đất.
Anh ta cúi đầu nhìn, lập tức tái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bo-bim-sua-la-si-quan-thanh-pho/922143/chuong-136.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.