Nước mưa lạnh lẽo hắt lên người khiến người lái xe cảm nhận được cơn lạnh thấu xương. Anh ta dùng tay ôm đầu, ngồi xuống đất, cơ thể run lẩy bẩy. Một mặt là vì lạnh, nhưng nhiều hơn là vì sợ hãi.
“Mấy người đưa số hàng hóa này đi đi”.
Vừa nghe thấy vậy, người lái xe lập tức trở nên kích động.
Anh ta không quan tâm được gì nhiều nữa, lập tức đứng dậy: “Không được, các người không được cướp lô hàng này đi”.
Lô hàng này vô cùng quan trọng với công ty của Vương Thuyền Quyên. Công ty vừa mới được thành lập, mỗi một đơn hàng cần phải hoàn thành một cách nghiêm túc. Nếu không sẽ tạo thành ảnh hưởng chí mạng cho sự phát triển sau này.
Một khi bọn họ lấy lô hàng này đi, đồng nghĩa sẽ không thể hoàn thành đúng hẹn hợp đồng tiếp theo. E rằng công ty bọn họ sẽ phải bồi thường một khoản tiền vi phạm hợp đồng rất lớn.
Pằng!
Một viên đạn xuyên qua chân của người lái xe, máu chảy đầm đìa, cả người anh ta ngã xuống đất.
“Mấy người đi mau!”.
Mấy người nọ lên xe, chở hàng hóa trên xe đi. Người lái xe chỉ đành trơ mắt nhìn bọn họ biến mất trong màn đêm tăm tối.
Không biết anh ta lấy đâu ra can đảm, siết chặt nắm đấm, chửi mắng: “Hôm nay ông đây liều mạng với mày”.
“Muốn chết!”.
Người đàn ông áo đen nhắm vào đầu anh ta bóp cò. Cho dù trời mưa tầm tã át tiếng súng đi nhiều, nhưng tiếng động vẫn vang lên vô cùng rõ ràng.
Rầm!
Cơ thể anh ta ngã xuống trong mưa.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bo-bim-sua-la-si-quan-thanh-pho/922141/chuong-134.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.