Giang Sơn đứng lên, lau khô máu trên miệng, cười hai tiếng rồi nói: “Lão già kia, tôi nhất định sẽ cho ông biết kết cục của việc đắc tội với tôi”.
“Vừa rồi tao chưa dùng hết sức lực, bây giờ không như vừa rồi nữa, tao tuyệt đối sẽ không nương tay”.
Giang Sơn gồng mình lên kìn nén cơn đau đớn trong cơ thể xuống.
Trước khi chưa ra tay với ông Hai, Giang Sơn đã chuẩn bị sẵn tâm lý coi nhẹ cái chết, thực ra vừa rồi hắn không nghĩ hắn lại có thể khiến ông Hai lùi về sau hai bước.
Nhưng không ngờ trong thời gian hơn một tháng ngắn ngủi Tần Cao Văn huấn luyện cho hắn có được hiệu quả kinh người đến vậy.
Hắn nghiêm nghị nói: “Lão già, vừa rồi tôi cũng chưa dùng hết sức đâu”.
Sau đó Giang Sơn lại một lần nữa lao về phía ông Hai.
Cách đánh của hắn vô cùng trực diện, cứ thế tung nắm đấm ra.
Hết cú đấm này đến cú đấm khác, giống như mưa vậy không biết mệt mỏi.
Ông Hai mỗi lần đều đỡ trực diện, cơ thể Giang Sơn hết lần này đến lần khác bay ra xa.
Nhưng hắn cứ hết lần này đến lần khác tiếp tục đứng dậy.
Mỗi lần ông Hai đều lùi về sau vài bước, tay phải của ông ta chốc chốc lại trở nên đau đớn, qua sáu bảy lần đỡ như vậy, ông ta không thể không dùng tay trái ra đỡ.
Nhưng chuyện khiến ông ta cảm thấy nổi da gà đó là chỉ trong vài phút, tay trái của ông ta lại có chút không cầm cự được nữa, ông Hai lúc này mới phát hiện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bo-bim-sua-la-si-quan-thanh-pho/922130/chuong-123.html