Mã Đồng Ba liên tục lắc đầu, gương mặt đã hơi méo mó, cảm thấy đầu óc mình choáng váng.
Bất kể là ai cũng muốn thực hiện giá trị của mình, đối với Mã Đồng Ba mà nói, có thể cống hiến sức lực cho ông Hai chính là tâm nguyện cả đời này của hắn.
Mấy năm nay, đa số thời gian Mã Đồng Ba đều sống trong đau khổ, bởi vì hắn chưa báo đáp được cho ông Hai, mà dường như ông ấy cũng không cần hắn giúp đỡ.
Mã Đồng Ba hạ độc Vương Thuyền Quyên cứ ngỡ có thể mang lại sự giúp đỡ cho ông Hai, bây giờ mới phát hiện đó chỉ là trò cười.
Hắn lại bị Tần Cao Văn chơi đùa trong lòng bàn tay.
“Anh còn lời gì muốn nói không?”.
Mã Đồng Ba quay người, nghiến răng nói: “Tần Cao Văn, tôi thừa nhận chuyện này là tôi sơ suất, nhưng tôi nói cho anh biết, anh đấu với ông Hai sẽ không có kết cục gì tốt”.
Tần Cao Văn chắp hai tay sau lưng, nói: “Xem ra ông Hai có vị trí rất quan trọng trong lòng anh”.
“Tần Cao Văn, anh cứ đợi đi, tôi dám bảo đảm hai ngày sau anh sẽ xuống dưới với tôi”.
Lỗ mãng mà không có bất cứ năng lực chiến đấu thực tế nào, hắn cũng không muốn phản kháng vô nghĩa, bèn dùng con dao găm trong tay đâm vào tim mình.
Phụt!
Hắn ngã xuống đất, giãy giụa một lúc, ánh sáng trong mắt trở nên mờ dần.
Cơ thể Vương Thuyền Quyên khẽ run lên.
Tần Cao Văn vội vàng đến trước mặt vợ mình, che chắn cho cô ở đằng sau.
“Vì sao?”, Vương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bo-bim-sua-la-si-quan-thanh-pho/922126/chuong-119.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.