“Vậy anh đi trước nhé!”
Vương Thuyền Quyên gật đầu: “Anh về đừng nói chuyện này cho Đóa Đóa biết nhé, để tránh con bé lo lắng”.
“Không thành vấn đề”.
Tiếp đó Tần Cao Văn quay người rời đi.
Mã Linh Nhi nằm lên bụng của sếp Hoàng, không ngừng thở hổn hển, mồ hôi mồ kê nhễ nhại.
Cơ thể không tì vết của cô ta cứ thế dính lấy người của sếp Hoàng.
Sếp Hoàng hôn lên trán cô ta: “Người đẹp, kế hoạch lần này của chúng ta em thấy thế nào?”
“Sếp Hoàng lợi hại quá, dù ở phương diện nào cũng đều lợi hại cả”.
Mã Linh Nhi cười quyến rũ.
Chẳng có người đàn ông nào lại không thích lời khen ngợi như vậy. Sếp Hoàng bật cười khanh khách.
Một lúc sau ông ta lại nói: “Phải rồi Linh Nhi, tên chồng vô dụng của em giờ sao rồi?’
Nghe thấy vậy, sắc mặt của Mã Linh Nhi trở nên lạnh tanh.
“Sếp đừng nhắc tới hắn nữa, nhắc tới thôi là em thấy ghê tởm”.
Mã Linh Nhi gả cho Từ Hạo chẳng qua là vì nhằm vào tiền của đối phương.
Nhưng từ sau sự cố xảy ra ở bữa tiệc thì Từ Hạo trở nên khó sống ở tỉnh Thiên Hải, tình hình kinh doanh của công ty cũng ngày một đi xuống.
Giờ đến cả tiền tiêu vặt mấy chục nghìn tệ mỗi tháng của Mã Linh Nhi đều chẳng có gì đảm bảo. Cô ta sớm manh mún suy nghĩ muốn ly hôn rồi.
Sếp Hoàng ôm cơ thể mướt mườn mượt của cô ta, dịu dàng nói: “Vậy em ly hôn với ông ta và lấy tôi thì thế nào?”
Mã Linh Nhi không nói gì,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bo-bim-sua-la-si-quan-thanh-pho/922080/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.