Tần Cao Văn khẽ chau mày: “Tôi không muốn xe cũ, tôi muốn mua xe đắt nhất ở đây”.
Nhân viên bĩu môi, nói với vẻ khinh thường: “Anh có biết chiếc xe đắt nhất trong cửa hàng của chúng tôi là bao nhiêu tiền không?”
Tần Cao Văn không nói gì, chỉ lắc đầu.
“Tôi nói anh nghe, chiếc xe đắt nhất ở đây là hai triệu tệ, anh mua nổi không?”
Hôm nay tâm trạng của nhân viên phục vụ không tốt. Tháng này chẳng có đơn hàng nào được đặt, sắp tới cuối tháng mà không hoàn thành kế hoạch kinh doanh thì chắc chắn sẽ bị sếp chửi.
Trước đó có vài người giống hệt Tần Cao Văn, nghèo kiết xác, rõ ràng là không có tiền nhưng lại tới đòi mua xe, khiến lãng phí không ít thời gian của người nhân viên này.
Ban đầu người này còn tỏ ra kiên nhẫn, tiến hành giải đáp cho từng người một cách chi tiết, hơn nữa còn giới thiệu cho họ những loại xe phù hợp.
Nhưng sau đó, tình hình như vậy càng lúc càng nhiều, sự kiên nhẫn của cô ta đã bị mài sạch nên đã học được cách quan sát khách hàng.
Người nào mua nổi xe, người nào không mua nổi xe.
Người nào thật sự có thiện chí mua xe, người nào chỉ tới lượn lờ.
Tất cả người nhân viên này đều đoán ra được.
Hơn nữa với cách đó thì người nhân viên này chưa từng gặp thất bại.
Tần Cao Văn nhìn là biết thuộc dạng không có tiền mua xe, là kẻ tới xem cho vui mà thôi.
Tiểu Tuyết không có tâm trạng hỏi thăm người như thế.
Tần Cao Văn không để tâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bo-bim-sua-la-si-quan-thanh-pho/922067/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.