Tiếng mệnh lệnh vang lên, mấy tên mặc đồ đen bên cạnh cũng nhao nhao lao về phía Tần Cao Văn.
Dù là tốc độ hay là sức mạnh thì cũng không hề thua kém đám thuộc hạ của Vương Bưu, thậm chí là còn mạnh hơn gấp mấy lần.
Tần Cao Văn thấy vậy thì tỏ vẻ đánh giá cao.
“Không tệ!”
Anh khẽ cử động cơ thể và tung nắm đấm ra.
Rầm.
Rầm.
…
Âm thanh nặng nề liên tục vang lên, những tên phía sau lần lượt bay bật ra, đập mạnh vào cửa sổ, lên trần nhà hoặc là đập xuống bàn.
Một cú đấm của Tần Cao Văn chẳng hề tốn sức.
Lực tấn công anh vừa bạo phát nhìn có vẻ đơn giản, không những không thể cảm nhận được sức mạnh kinh hồn mà thậm chí đến tốc độ cũng chậm một cách khác thường.
Thế nhưng lực sát thương mà nó tạo ra thì lại khiến người khác phải ná thở.
Bọn chúng đều cảm thấy như bị gãy mất mấy cái xương.
Người đàn ông mặc áo đen đứng đầu bị thương nặng, nôn ra một ngụm máu tươi khiến quần áo cũng bị nhuốm máu.
Tần Cao Văn ngồi lên giường, châm một điếu thuốc, khói trắng lan ra.
“Tôi vừa cho các người một cơ hội, đúng không?”
Tên áo đen cầm đầu hung hăng trừng mắt chửi Tần Cao Văn: “Mày đợi đấy…”
Rắc!
Không đợi hắn nói hết thì Tần Cao Văn đã vặn gãy cổ đối phương rồi.
Kẻ áo đen cầm đầu lồi mắt, im lặng ngã xuống đất.
Những người khác cũng phải run rẩy.
Con người này đáng sợ quá.
Trước đó bọn chúng đều không dám tin, dựa vào sức mạnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bo-bim-sua-la-si-quan-thanh-pho/922052/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.