Nhìn thấy dáng vẻ chật vật của đàn em, Mã Thiên Long chỉ liếc nhìn sơ qua, mặt không cảm xúc.
Tiếp đó, hắn đặt sách trong tay xuống, thản nhiên nói: “Xảy ra chuyện gì rồi?”.
Long chột cảm thấy rất ấm ức, lập tức chạy tới trước mặt Mã Thiên Long, ôm chầm lấy hai chân hắn khóc lớn: “Đại ca, tên khốn đó quá đáng hết sức!”.
Mã Thiên Long yên lặng lắng nghe, từ đầu tới cuối không có biểu cảm gì, không đoán được vui buồn.
Sau đó, Long chột vừa khóc vừa nói: “Tôi nói anh đồng ý mua lại mảnh đất của anh ta, anh ta không những không bán mà còn đánh tôi bị thương”.
“Nói tiếp đi”.
Từ đầu đến cuối, biểu hiện của Mã Thiên Long vô cùng bình tĩnh.
Long chột khóc lóc nói: “Đó vẫn chưa phải chuyện quá đáng nhất, anh ta còn nói…”.
Long chột quả thật không có gan nói ra những lời tiếp theo. Mặc dù hắn chỉ nói lại những lời của Tần Cao Văn cho Mã Thiên Long, nhưng chỉ nghĩ đến thôi hắn cũng thấy sợ.
“Anh ta còn nói cái gì?”.
Mã Thiên Long bưng nước trên bàn lên uống một hớp.
Trải qua những ngày tháng lưỡi đao dính máu mấy chục năm, hắn đã thấy rất nhiều người ngông cuồng kiêu ngạo như vậy. Ban đầu luôn kiêu căng láo toét trước mặt hắn, cứ như có thể đánh bại hắn dễ dàng. Nhưng cuối cùng không ai không trở thành vong hồn dưới lưỡi đao của hắn.
“Anh ta còn nói, lúc tôi đi tìm anh ta đã làm lỡ mất ba phút của anh ta. Một phút hai trăm triệu, bắt tôi trước trưa mai phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bo-bim-sua-la-si-quan-thanh-pho/922041/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.