Không được, không được nghĩ miên man… Một lần nữa tập trung tinh thần sau khi bị lệch khỏi quỹ đạo vì không thể ức chế được tưởng niệm. Dù cho hắn biết rất rõ chỉ một giây trong Đan Á cũng có thể kéo dài thời gian đi ra ngoài, nhưng hắn vẫn không thể khống chế được bản than mà lâm vào tưởng niệm nhớ nhung. Có lẽ cha hắn cũng đã từng như hắn, bốn mươi năm ở trong Đan Á không cách nào áp chế nổi hình ảnh của mẹ, mà bây giờ hắn đã sớm hiểu rõ một số chuyện trước đây hắn không thể giải thích được, Tưởng niệm, khi hắn vừa bước vào Đan Á đã cảm nhận được rõ ràng sự thống khổ của tưởng niệm, hắn luôn cho rắng sự thống khổ đó sẽ không bao giờ tồn tại trên người hắn. Mỗi khi hắn đi đến giới hạn của bản thân, loại cảm xác này liền bao trùm chiếm đoạt ý thức của hắn, lúc ban đầu mới vào Đan Á, tần suất loại thống khổ này xuất hiện rất nhiều, còn bây giờ, tuy ngẫu nhiên mới xuất hiện một lần, nhưng mức độ lại càng làm cho hắn khổ sở hơn rất nhiều.
Trước mắt hắn là dòng năng lượng vô cùng lớn áp bức tứ phía trong Đan Á, nơi này không có khái niệm về thời gian, là mới ngày hôm qua hắn tới đây, hoặc là đã mấy trăm năm trôi qua cũng không rõ nữa. Khi nào mới có thể ra ngoài, hắn lại càng không rõ, năng lực của hắn đã khôi phục lại đến Đường, khi nào đạt đến Cung chỉ còn là vấn đề thời gian. Người luôn luôn bình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/blue-neleta/2211966/chuong-90-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.