Tạt nước lạnh lên mặt, Khổng Thu ngẩng đầu lên nhìn khuôn mặt hốc hác của mình trong gương, vành mắt thâm quầng, sắc mặt tiều tụy, cứ như đã mấy ngày liền chưa ăn cơm, đó còn là chưa kể đến đôi mắt sưng đỏ vì khóc của cậu.
“Thật tệ a.” Thoáng lộ ra một nụ cười khổ, Khổng Thu cúi đầu tạt thêm hai lượt nước lạnh lên mặt nữa. Những ngày tiếp theo sẽ chỉ còn lại một mình cậu, không thể tiếp tục như thế này được. Sống mũi có chút chua xót, Khổng Thu lấy khăn lau khô mặt, ở trong lòng tự khinh thường bản thân. Anh Cam Y và Mục Dã sau bao nhiêu đau khổ đã chờ được chủ nhân của mình trở lại, cậu hẳn là nên cao hứng thay cho hai người họ mới đúng chứ, sao có thể u ám như vậy được?
Tuy rằng đã thật lâu chưa trải qua cuộc sống đơn độc, nhưng chuyện đó đâu có là chi, chẳng qua chỉ là trở lại quãng thời gian trước khi gặp Blue thôi mà. Hơn nữa Blue sẽ trở lại, chuyện đó chỉ là sớm hay muộn. Tiếp tục phiền muộn, Blue cũng không thể về sớm hơn. Hít một hơi thật sâu, Khổng Thu bỏ khăn mặt ra, nhìn chính mình trong gương cố gắng mỉm cười.
Điện thoại trong phòng khách vang lên, Khổng Thu để khăn mặt qua một bên, buồn bực ra phòng khách, là ai gọi vậy? Anh Cam Y mới gặp lại Y Đông, e là không có thời gian gọi về, còn Mục Dã hình như không có khả năng. Số gọi đến là một dãy số lạ, Khổng Thu bắt máy: “Hello?”
“Thu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/blue-neleta/2211946/chuong-87-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.