Sau khi Blue đóng cửa lại, Khổng Thu nhìn anh vẫy vẫy tay, vẻ mặt thần bí xích xích lại gần, hỏi: “Blue, anh nói xem, cậu bé kia có khi nào là người hầu của Cam Y không?”
“Không biết.” Blue không vui, thúc giục, “Mau gọi điện đi.”
Trong lòng Khổng Thu như bị mèo cào loạn, cậu đẩy đẩy Blue: “Anh kêu Cam Y qua đây đi, em hỏi anh ấy một chút, có thể anh ấy cũng chưa phát hiện ra đâu. Năn nỉ mà, năn nỉ anh mà, em tò mò quá đi.”
“Hỏi xong em phải ngủ ngay.”
“Dạ!”
Blue đứng dậy đi gọi Cam Y, Khổng Thu vội gọi điện thoại cho tổ kịch bản.
Đợi một lúc sau Cam Y mới qua, cảm xúc cũng đã ổn định hơn rất nhiều, bất quá sắc mặt vẫn không tốt lên tẹo nào. Vừa tiến đến, Cam Y vừa nói: “Tiểu Thu Thu, lát nữa anh với Mục Dã sẽ dẫn cậu bé đến bệnh viện, giữa trưa bọn anh sẽ về dùng cơm, rồi chiều chúng ta sẽ cùng đi mua đồ.”
“Dạ được.” Để Cam Y ngồi xuống bên cạnh mình, Khổng Thu tinh quái trực tiếp hỏi: “Cam Y, cậu bé kia có phải là người hầu của anh không?”
Hai mắt Cam Y nhất thời trừng to hết cỡ, hô hấp dường như cũng ngừng hẳn lại. Khổng Thu thấy thế cũng không khỏi trợn trừng nhìn lại: “Có phải không anh? Có phải không anh?” Không lẽ cậu đoán đại mà cũng đúng sao?!
Cam Y khẽ chớp chớp mắt, rồi mới nhéo nhéo mũi Khổng Thu, bật cười, “Em muốn tìm người hầu cho anh sao?”
“Hả? Chẳng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/blue-neleta/2211872/chuong-65-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.