Cam Y nhìn nhìn đồng hồ, tay thật khẽ, thật khẽ nâng đầu cậu bé dậy. Cậu bé mơ mơ màng màng mở mắt ra, Cam Y thấp giọng nói: “Đến giờ uống thuốc rồi.”
“Dạ.” Bé trừng to hai mắt, cố làm bản thân thanh tỉnh. Nhìn bé còn nhỏ như vậy mà đã cố kiềm chế bản thân, từ đầu đến cuối đều không khóc tiếng nào, mũi Cam Y bỗng cảm thấy chua xót, hình như bản thân lại muốn khóc nữa rồi.
Đút cậu bé uống thuốc xong. Cam Y để Khổng Thu và Mục Dã đi ngủ, còn mình thì ở lại coi chừng bé. Trước mắt quả thật không cần phải giúp một tay, nên Khổng Thu và Mục Dã trở về phòng ngủ trước. Lên giường, Khổng Thu nhìn nóc nhà mà ngẩn người. Cậu có chút nhớ Blue, không, đúng hơn là rất nhớ, rất muốn anh. Lắc lắc đầu, không để nỗi nhớ nhung xâm chiếm tâm tình của mình, Khổng Thu tắt đèn bàn. Vừa mới xoay người lại đã thấy nệm của mình chợt nặng xuống, người nào đó đã ôm chầm lấy cậu. Khổng Thu kinh hỉ bật đèn ngủ lên, quay đầu qua: “Blue!”
Tiến vào chăn, Blue toàn thân trần trụi ôm lấy cổ Khổng Thu, vội vàng hôn lên môi cậu, hơn một tháng nay anh không được nhìn thấy Thu Thu. Khổng Thu mở rộng thân thể, nóng bỏng đáp lại đòi hỏi của Blue, cậu đang nhớ đến Blue, thì Blue đột nhiên xuất hiện, cảm giác vui mừng này vượt xa bình thường gấp mấy trăm ngàn lần.
Mỗi lần Blue xuất hiện, là hai người lại bắt đầu trong tình cảm mãnh liệt, rồi lại kết thúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/blue-neleta/2211870/chuong-64-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.