Cùng cha mẹ đi dạo khắp thị trấn, rồi trò chuyện thâu đêm trong thư phòng, hàn huyên với cha về kỹ thuật trong điện ảnh suốt đêm, nhìn ánh mắt vừa hài lòng, vừa chờ mong của cha mẹ, lời Khổng Thu muốn nói đã ra đến miệng cũng đành nuốt trở lại. Chỉ còn hai ngày nữa là phải về nước, Khổng Thu nhân cơ hội cha không có ở nhà, liền đi đến ngồi xuống bên cạnh mẹ.
Bà cầm lấy tay con trai, ngậm ngùi xin lỗi: “Tiểu Thu, thật xin lỗi con.”
“Mẹ.” Khổng Thu nhíu mày.
Mẹ dịu dàng cười cười, vuốt vuốt mái tóc dài của cậu, khẽ nói: “Từ nhỏ tới lớn, mẹ và cha đều quá ít quan tâm đến con, từ sau khi đến Hà Lan, hết thảy mọi chuyện cha mẹ đều để con một mình xử lý. Thân làm cha mẹ, quả thật vô cùng thất trách.”
Áp lên tay mẹ, cảm thấy thời cơ lý tưởng đã đến, Khổng Thu lắc lắc đầu: “Không, con không cảm thấy vậy. Cuộc sống của con rất tự do, cũng rất thoải mái, mẹ và cha đã cho con một không gian để tự do phát triển, để con có thể tùy ý mà bay lượn. Mẹ, mỗi khi con đạt được bất cứ thành tựu nào trong công việc, con đều đặc biệt cảm ơn mẹ và cha, chính cha mẹ đã cho con cuộc sống bây giờ, cuộc sống mà con cảm thấy vô cùng hạnh phúc.”
Mẹ chăm chú nhìn mặt cậu, qua một hồi lâu, mẹ cười thật sâu, lại mang theo chút tò mò nghiên cứu mà hỏi: “Lúc gặp con, mẹ đã thấy con thay đổi rất nhiều, mẹ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/blue-neleta/2211818/chuong-50-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.