Đợi đến gần sáng, vẫn chưa thấy Mục Dã quay về, Khổng Thu ôm một bụng lo lắng mang theo Blue về nhà. Điện thoại cho y thì vẫn khóa máy, trước khi về đến nhà, Khổng Thu đã quyết định nếu hết ngày mai mà vẫn không có tin tức gì của Mục Dã, thì cậu sẽ báo cảnh sát.
Hơn tám giờ sáng, di động của Khổng Thu reo vang, khiến cho kẻ đang không muốn rời chăn như cậu trong nháy mắt đã thanh tỉnh. Vội vàng chộp lấy điện thoại, Khổng Thu nghe máy liền hỏi: “Mục Dã, là anh sao?”
“Xin lỗi, trọng Ni, khiến cậu phải lo lắng.”
“Hô, cuối cùng thì anh cũng chịu nghe máy rồi. Anh không sao chứ?”
Khổng Thu từ trên giường ngồi xuống, con mèo nào đó ngáp mấy cái rõ to rồi trở mình nằm úp sấp lên người cậu, “miêu trảo”vươn vào trong áo ngủ.
“Không có gì. Hôm qua, tôi ở lại nhà bạn. Ai ngờ đúng ngay lúc điện thoại hết pin, tôi lại trót uống hơi nhiều, nên ngủ li bì, quên mất việc phải điện thoại lại cho cậu.” Hai chữ “nhà bạn” được đối phương xem như thông qua,
“Không có việc gì là tốt rồi. Tôi còn đang định nếu hôm nay mà vẫn chưa có tin tức gì của anh thì tôi sẽ báo cảnh sát đó.”
“Thật xin lỗi, Trọng Ni, khiến cậu phải lo lắng. Sáng nay về nhà, nghe bảo vệ báo lại, tôi mới biết hôm qua có một người đến chờ tôi rất lâu, là cậu đúng không?”
“Ừ. Ngày hôm qua tôi điện thoại cho anh thì một nam nhân xa lạ bắt máy, mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/blue-neleta/2211730/chuong-29-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.