Khổng Thu vô cùng lo lắng cho Mục Dã, chứng dị ứng này của Mục Dã hình như có chút nghiêm trọng, đã bốn ngày, Mục Dã vẫn không tốt lên được thêm chút nào, sắc mặt vẫn tái xanh như trước. Mục Dã bị bệnh, mọi chuyện hợp tác triển lãm đều đổ hết lên vai Khổng Thu, khiến cậu mấy hôm nay đều vô cùng bận rộn. Nghĩ mấy hôm, cậu mới điện thoại về công ty đề nghị Tồng Tài cho Mục Dã về trước, Tổng Tài cũng đồng ý. Nhưng khi cậu đem chuyện này kể lại cho y nghe, Mục Dã lại cự tuyệt.
“Tôi không sao, tôi sẽ cùng về với cậu, cũng chỉ còn vài hôm nữa là xong rồi còn gì.
“Nhưng khí sắc của anh kém thế này.”
Trên mặt Khổng Thu hiện rõ vẻ lo lắng, Mục Dã khẽ cười nói: “Không cần quá lo cho tôi, vài hôm nữa sẽ không sao đâu. Thật vất vả cho cậu, hai quầng mắt của cậu lúc này trông chẳng khác gì một con gấu trúc.”
Khổng Thu không ngại, nhún nhún vai: “Tôi quen rồi, nếu so với mấy hợp đồng trước đây, thì lần công tác này thoải mái hơn rất nhiều, ít nhất mỗi ngày còn được ăn ngon miệng. Mục Dã, thật là không sao chứ? Tôi vẫn cảm thấy anh nên về trước thì hơn.”
“Thật sự không có gì mà.”
Mục Dã nhìn đồng hồ, đã mười hai giờ, y vội thúc giục: “Cậu cũng nên nghỉ ngơi sớm đi, không phải mai còn phải bàn về một hạng mục quan trọng sao?”
“Rồi, tôi về ngay đây.”
Khổng Thu đứng dậy, nhưng vừa xoay người đi, tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/blue-neleta/2211717/chuong-24-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.