Xuống xe, Khổng Thu nói lời tạm biệt rồi vội vàng ba chân bốn cẳng chạy như bay về xe của mình. Con mèo vốn đang nằm trong giỏ chỉ gầm nhẹ mấy tiếng, lúc này đã gào to meo meo không ngừng.
Ôm Blue đặt lên đùi, Khổng Thu vuốt ve bộ lông đang dựng dứng của nó, rồi nói: “Blue, sao lại giận nữa rồi? Ta đâu có xem mi là vật nuôi của ta đâu, mà bản thân ta cũng không cho mình là chủ nhân của mi bao giờ. Mi chính là người thân của ta. Chẳng qua là do người khác không hiểu chuyện thôi, mi không cần phải tức giận làm gì.”
“Meo meo ngao!”
Đôi mắt xanh lam của Blue phát ra tia sáng lạnh lẽo, tiếng rống giận cũng ít hẳn đi. Nó leo thẳng lên vai của Khổng Thu, tìm thế đứng dậy. Khổng Thu cúi đầu nhìn nó, khóe miệng không giấu được nụ cười, cậu hôn lên đỉnh đầu nó một cái, rồi mới dịu dàng chạm nhẹ lên khóe mắt.
“Meo meo…”
Lông mao đang dựng đứng, theo bàn tay vuốt ve mà gọn gàng trở lại, Blue hơi nghiêng đầu, mồm dán sát vào miệng Khổng Thu, Khổng Thu cũng không tránh nó, mà chỉ cúi đầu, cười nói: “Không giận nửa hả, ừm? Nhóc hư này.”
Blue liếm nhẹ vào môi Khổng Thu, rồi mới đem mồm của mình áp sát vào miệng cậu, đây có thể xem như là một cái hôn môi thật mạnh. Trái tim Khổng Thu chợt mềm nhũn ra, cậu chủ động hôn lên miệng Blue một cái, rồi mới ngồi thẳng dậy, xoa xoa đầu nó. Đến lúc này, Khổng Thu cũng tự động
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/blue-neleta/2211693/chuong-16-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.