“Mọi mệnh lệnh của chủ nhân đều là chân lýđối với thuộc hạ.” 
“Ngươi thật xảo biện.”– Ian chướng mắt xen vào. 
“Ian, đừng nhắc lại quá khứ nữa.”– Edric gằn giọng xuống khuyên bảo. 
Ian nể tình cậu nên cũng không muốn sinh sự thêm, bèn nhỏ nhẹđáp: 
“Chủ nhân, nếu ngài đã nói vậy, Ian sẽ…” 
“Sao mi bỗng dưng gọi ta là…?” 
Chưa đợi Edric kịp thắc mắc hết, Ian đã giải thích vội: 
“Chủ nhân thì luôn luôn là chủ nhân, chẳng phải như vậy sao?” 
Edric xưa nay không chấp nhất cách xưng hô, lại thấy Ian có vẻ khăng khăng, bèn đổi đề tài cho qua. 
“Wyatt, khu hầm mộ này bình thường có người canh giữ hay không?” 
“Tòa lâu đài này đã bỏ hoang nhiều năm, thỉnh thoảng bà Rhoda mới quay vềđây một lần. Tuy nhiên, không một ai có thểđến gần quan tài nếu nhưý thức của ngài Kelsey không cho phép.” 
“Lúc trước làm sao cậu nhận mệnh lệnh từ anh ấy?” 
“Cứ cách bốn năm, ngài Kelsey sẽ tạo ra kết giới một lần. Kết giới đó cho phép tất cả mọi người nhận mệnh lệnh trực tiếp từ ngài. Thế nhưng ngài cũng không thểở lại quá lâu trong kết giới, nhiều lắm chỉ duy trì hơn nửa tháng. Suốt khoảng thời gian này, sức mạnh của ngài sẽ bị chi phối. Ngài cần phải ăn rất nhiều linh hồn để chống chọi lại cơn đau.” 
Edric sực nhớ lúc ở trên boong tàu Cachiusa, đã từng thấy Kelsey có hành động kỳ lạ. Theo như Wyatt nói, lúc ấy sức mạnh của anh đang cạn kiệt. 
“Ta vẫn còn một câu hỏi. Hiện nay trong tộc vampire, nếu không kểđến anh Kelsey và cậu ruột của 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bloody-pascali-roses-ii/178827/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.