Gần một tháng sau, Rino đã cho sự cốở hội hunter chìm vào quên lãng. Mười người cùng đi nhưng chỉ một người về khiến cho không ít đả kích đổ dồn lên đầu cậu. Để khỏi gặp phiền phức, cậu chủđộng chuyển trường.
Hai tháng tiếp theo, nghe theo lời đám bạn dụ dỗ, cậu mua bó hoa hồng mười hai cây tỏ tình với một đàn chị năm hai. Kết quả lại lao ra nhầm người, trúng ngay con bé ngồi cạnh bàn làm xấu hổđến ná thở. Thế là, Rino bắt buộc phải chuyển trường lần nữa.
Ở ngôi trường mới, ngay ngày đầu tiên, cậu đãđụng mặt thầy chủ nhiệm của mình trong một tình huống dở khóc dở cười.
“Tên khốn!”– Cậu há hốc ngước nhìn anh.
“Ôi ân nhân của ta. Lâu rồi chúng ta mới gặp nhau đấy.”– Anh vô cùng mừng rỡ choàng vai bá cổ cậu như hai người bạn thân đã xa cách lâu ngày.
“Buông ra! Buông ra!” – Rino quơ tay hất hủi anh. –“Thân với ngươi lắm hả?”
“Này, ta từng cứu cậu, cậu từng cứu ta, chúng ta có thể nói là sống chết đều cùng trải qua.”
Vâng, đúng là anh đã từng cứu cậu, còn chữa vết thương cho cậu nhưng…anh đã giở trò biến thái để kích thích cậu phá toang kết giới giam giữ mình. Bù qua sớt lại, cậu với anh huề nhau trăm phần trăm. Cậu chẳng muốn nhìn thấy bộ mặt đáng ghét của anh nữa.
“Quên chuyện đóđi, không ai nợ ai. Mai này cóđi đường cứ xem như chẳng hề gặp qua nhau.”– Rino hất tóc ra phía sau vênh mặt đi thẳng. Cậu muốn cho anh biết trong mắt cậu anh chẳng là cái thá gì.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bloody-pascali-roses-ii/1573084/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.