“Được, cậu không hối hận.”– Fowk gật gù ra vẻ thấu hiểu, mà nước mắt của cậu ta lại vô thức tuôn xuống cánh tay. Cậu ta thu lại bàn tay, sợi dây chuyền theo đó tự dưng tan biến thành cát bụi bay vào không gian. 
“Fowk, tại sao cậu…???”– Edric sửng sốt kêu lên. 
“Cậu nghĩ chỉđơn giản trả lại nó là mọi chuyện sẽ chấm dứt hay sao? Cậu vô tri thật. Hoặc vả từđầu đến cuối cậu chỉđịnh đùa giỡn với tớ?” 
“Tớ không có!” 
“Tớ không tin cậu nữa.”– Fowk rít lên. –“Thà là ban đầu cậu nói không có cảm giác với tớ, nó còn dễ chịu hơn việc cậu tùy tiện gọi tớđến rồi đá tớđi như một món đồ chơi.” 
“Tớ không phải như thế. Tớ luôn rất thật lòng với cậu!”– Edric lắc đầu vịn vào ***g ngực, trái tim cậu đau như thể sắp vỡ nát ra từng mảnh. –“Tớ không muốn cậu bị tổn hại, tất cả chỉ vì vô tình mà thôi.” 
“Vô tình? Cậu nói sao dễ nghe đến thế? Cậu đã thử qua cảm giác của tớ chưa? Đã từng thất vọng, đã từng hy vọng, rồi lại tiếp tục thất vọng? Cho dù cậu có giải thích thế nào, lý do chính đáng ra sao, việc cậu đãđùa giỡn với tình cảm chân thành của tớ là không thể tha thứ. Tớđã cho cậu rất nhiều cơ hội, nhưng cậu không biết trân trọng lấy.”– Fowk lau đi vệt nước mắt trên má, cười ghê rợn nhìn Edric. –“Đây sẽ là lần cuối cùng tớ khóc vì cậu, cũng là lần cuối cùng tớ nhân nhượng trước cậu. Sau này, tớ có trở thành người thế nào, thì cậu phải nhớ, đóđều là lỗi lầm 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bloody-pascali-roses-ii/1573076/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.