Tôi bị đánh thức bởi tiếng chim hót. Phòng trong vẫn tối om om. Lúc ngủ trằn trọc, chăn đắp đã quấn vào chân tôi tạo thành một tổ kén màu mận chín tự bao giờ. Tôi co chân đạp nó ra, rùng mình chạy vọt qua sàn gỗ lạnh cóng, rồi kéo phăng tấm rèm và mở toang cửa sổ.
Sương mờ giăng phủ che kín tầm nhìn, bao bọc mặt đất như tấm rèm tơ. Mặt trời vẫn chưa mọc, nhưng đã có dấu hiệu cho thấy nó sắp sửa nhô lên – ấy là bầu trời hửng sáng nơi đằng đồng, và tiếng chim trời hót gọi ban mai. Tôi nhắm mắt lắng nghe những âm thanh quen thuộc, có tiếng chim sáo, chim én, chiền chiện, chim sẻ, chim hét, và cả kim yến. Song điệu nhạc của lũ chú chim sinh trưởng vùng ven biển này khác hẳn so với lũ chim sống gần nhà tôi.
Tôi thụt đầu vào trong, khép cửa sổ lại rồi lập tức thay đồ. Giục giã bản thân phải nhanh hơn nữa, trước khi mặt trời kịp nhô cao và lũ chim thôi hót. Tròng vội chiếc áo ấm nhất của mình, tôi chẳng thèm bận tậm đến đầu tóc rối bù mà vội vội vàng vàng xỏ chân vào giày, vừa nhảy lò dò qua hành lang vừa cúi người kéo mạnh từng chiếc vào chân. Đoạn, tôi chạy như bay xuống cầu thang, chẳng thiết cẩn thận tìm đi lối cửa sau mà cứ băng thẳng qua đại sảnh rồi xông ra ngoài bằng cửa lớn.
Sương sớm ôm trọn lấy tôi bằng những ngón tay ẩm ướt và giá lạnh của mình. Tôi đi theo hướng tây, hướng đi ra đồi cỏ vì biết rằng ngôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/blackmoore/23371/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.