Phòng nhạc phụ hôm nay có gì đó khác thường. Vừa bước chân qua cửa, tôi đã lập tức cảm thấy điều đó. Rèm cửa sổ được kéo ra khiến những tia sáng yếu ớt của một ngày âm u hắt vào trong, cây đàn Piano vẫn nằm nguyên trong phòng. Bức họa Icarus vẫn giữ vững nhiệm vụ che chắn cho lối đi bí mật bên trong.
Tôi nhìn quanh, cố tìm xem là thứ gì khác lạ. Đoạn khẽ nhắm hai mắt, tôi đứng im tại chỗ và dồn mọi sự chú ý lên đôi tai. Lập tức, tôi nhận ra. Nơi đây không còn cảm giác xáo động nữa. Tôi mở bừng mắt rồi hối hả sải bước, lòng sợ hãi tiểu thư St. Claire đã đem chú chim của tôi vứt đi đâu mất.
May sao chiếc lồng vẫn còn đó. Vừa nhác thấy mấy song chắn của nó, tôi liền thở phào nhẹ nhõm. Song, khi chỉ còn cách chiếc lồng hai bước, đôi chân của tôi bỗng lảo đảo rồi quỵ xuống, mắt trân trân nhìn thanh đậu trống không. Tôi ôm tay lên cổ, chú chim của tôi đang nằm bất động dưới đáy lồng.
Tôi chôn người trên chiếc ghế đệm, thấy mình như sắp bị nhấn chìm trong nỗi buồn bã khôn cùng. Từ tận đáy lòng, tôi oán hận mình là kẻ đầu sỏ gây ra bi kịch này. Chính tôi đã khiến chú chim bé bỏng ấy phải lìa đời. Chạm tay vào song chắn của chiếc lồng son, tôi mông lung suy đoán nguyên nhân khiến nó ra đi. Là những song chắn lạnh lẽo làm nó bị thương khi cố vùng vẫy? Là phút tự do ngắn ngủi bất ngờ? Hay chăng nỗi khao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/blackmoore/1897212/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.